Màu nhạt nắng
Quyển sách số 4 - "Màu nhạt nắng" kể chuyện Bạc Liêu có ấp Cái Dầy, có bầy cá lia thia đồng mỗi chiều đi bắt cùng chúng bạn, có cái cần xé mang bánh mì rao bên lề đường buổi tối.
Cuốn sách nhỏ kể về tuổi thơ mang sắc màu Việt Nam những ngày tháng lớn lên bên gia đình, bè bạn, để rồi sau này khi đã sang Mỹ định cư vẫn giữ vẹn nguyên một khung trời tươi đẹp để nhớ về.
Ra mắt tháng 2.2022
Đi Sài Gòn
Tôi hồi hộp, co người ngồi sát bên cửa, ngoái nhìn lại Bạc Liêu trước khi xe chuyển bánh. Chú tài xế đưa chìa khóa đề máy. Chiếc xe rung rung. Máy chạy làm không khí trong xe nhanh chóng nóng lên. Chú rít thêm một hơi thuốc thật sâu, một tay thò ra ngoài cửa gạt tàn, tay kia vô số cho xe chầm chậm lăn bánh
Mực vàng
Ngày Mực về nhà tôi, ai cũng nghĩ là nó sẽ khó sống sót. Mực là chú chó con mới ba tháng tuổi, được ba tôi đem về từ nhà một người bạn.
Vạn thọ buổi sáng
Vào tháng Giêng, dọc đường quốc lộ 1, chỗ gần sân vận động có một trang trại trồng hoa bán Tết. Sáng sớm tinh mơ chạy ngang khu vườn, mùi hương hoa cúc vạn thọ làm tôi bồi hồi nhớ lúc còn bé. Ngoại tôi thường chưng đôi chậu hoa vạn thọ màu vàng rực, hương thơm nhè nhẹ, đặt ngoài cửa căn nhà mái tôn ở Cái Dầy, mong ước con cháu sẽ được lộc sung túc mùa Xuân.
Sư tỷ Linh Linh
Một lần khác song đấu với sư tỷ Linh Linh, tôi xoay người né cú đấm đầy lực từ bàn tay của chị trượt ngang mặt thật gần, nhờ đó, tôi có dịp nhìn kỹ, là một nắm đấm nhỏ xíu vươn ra từ đôi vai gầy nghiêng nghiêng. Vậy mà đôi vai nhỏ nhắn, bàn tay nhỏ xíu có thể chém vỡ chồng gạch ngói, cục gạch tiểu, hay bất cứ thứ gì trên đời này
Tôi đi tìm Việt Nam
Tôi nhận ra nơi tôi ở chính là Việt Nam. Việt Nam chính là nhà tôi, là má tôi hàng ngày nhổ cỏ trồng hoa tỉa lá trong vườn. Việt Nam là phòng khám của tôi, nơi tôi khám bệnh nói tiếng Việt mỗi ngày.
Việt Nam xuất hiện trong chính cuộc sống của tôi, là chất hồn Việt trong món ăn, là giọng nói, và là văn hóa trong dòng máu tôi. Việt Nam cũng là cuốn sách này, nơi tôi ghi lại những câu chuyện tuổi thơ yêu dấu.
Hai cô gái cá
Từ lúc nhà tôi chuyển xuống Bạc Liêu, tôi bắt đầu nuôi cá lia thia. Sau khi dọn từ nhà trọ qua nhà mới, tôi vẫn tiếp tục nuôi loại cá này. Ngắm cá lia thia xong, tôi đưa mắt nhìn một bầy cá đủ sắc vàng, đen, trắng, trên đầu có chút thịt hơi u ra, đang há miệng ngáp ngáp, dáng bơi chầm chậm, lắc lư thân hình vừa ngắn vừa tròn với cái đuôi nhiều nhánh. Nhìn đàn cá bơi lung tung chạy theo đám lăng quăng, tôi bỗng thấy loại cá này đẹp quá, còn đẹp hơn cả cá lia thia nhiều màu. Đó là cá tàu, loài cá mà sau này tôi nuôi nhiều nhất.